Thứ Sáu, 10 tháng 8, 2012

Hạ ngoan...





...con đường nắng mênh mông chạy dài xa tít . Mõi mắt . Mòn hơi .
Con đường dài hay giọt nắng dài cho ngao ngán, cho mệt nhoài . Cho tóc em buồn phiền ! Tóc cũng dài như nắng .
Cơn muộn phiền lã lơi , khi nhẹ như khói sương lúc chông chênh như đá sỏi.

Nắng khô hanh trần trụi . Bước chân nặng nề. Con đường dài lại dài thêm...dài thêm.
Chiếc lá nằm nghiêng không buồn lay động . Những chuyến xe vụt qua vội vàng trốn chạy. Những bước chân trốn chạy hao mòn.
Bên ly cà phê lặng lẽ rơi từng giọt thánh thót, từng giọt. Ly cà phê không nỗi niềm . Không bốc khói.
Giọt đắng rơi chậm chạp như chiều dài con đường ngập nắng hanh hao cho
chút đường chưa kịp vội tan trong ly đen ngòm bỗng lấp lánh . Giọt đường cũng đắng chát.
Ngồi đây.
Hay ngồi kia có khác gì nhau !
Nắng cứ vung vẫy thênh thang hào phóng .
Hàng cây cườm thảo vàng bên đường rực rỡ kênh kiệu kiêu hãnh khi nhìn những bước chân mõi mê nhưng vội vàng trốn chạy vẫn không thoát khỏi con đường trãi nhựa xanh đen như dòng sông chết nghẹn ngào giữa mùa nắng ngập tràn.
Những chùm hoa vàng mãi vẫn không đong đưa. Mãi không chút vấn vương với nỗi niềm của những thân phận châm rãi hay vụt qua vội vàng ngang qua đó. Chùm hoa như biết rằng màu vàng tươi chói chang sẽ không còn khi nắng hạ tắt và mưa về làm nhớp nháp ủ rũ . Cườm thảo không còn kiêu hãnh dưới nắng. Nắng màu trắng. Hoa màu vàng tươi.
Ly cà phê cạn.
Vị ngọt đắng vẫn len lén đâu đó ngoài đầu lưỡi hay khoé môi khô khốc.
Viên đá cuối cùng sắp tan biến trong ly không còn cà phê cũng không còn giữ được cái lạnh vốn có dù nhiệt độ riêng của nó không thay đổi.
Viên đá cũng nóng hơn.
Giã biệt chút lạnh lẽo còn vương lại .
Nắng vẫn hào phóng. Nắng hát khúc tình ca. Nắng say mê . Nắng ngập tràn cơn khát trên da, trên môi và trên tóc .
Tóc không còn nhẹ bay làm dáng.
Tóc mệt nhoài như con đường xa tắp. Như ly cà phê hết đá. Tóc chỉ còn nắng dập vùi ....mê ma~i....

 



> Con phố nhỏ .
Con đường nhỏ.
Cái thành phố nhỏ đồng bằng vương vãi bao nhiêu là nắng.
Nắng cho hạt lúa vàng ươm .
Nắng cho cánh đồng sen như mênh mông hơn. Cho bóng người con gái tóc dài nhấp nhô giữa đồng sen .Cô gái cũng nắng . Cũng lặng lẽ tóc dài .
Bỗng thèm nghe giọng đậm chất xưa của thời chưa có hoà bình của Lệ Thu.
Gọi nắng........
Nghe biết bao lần Gọi nắng . Biết bao người đã hát bằng hai từ Gọi nắng ...vậy mà vẫn nhớ , vẫn thèm gọi nắng .....gọi mãi cơn mê dài của nắng.
Cái nắng theo đuổi cô gái tóc dài trên cánh đồng sen. Theo những bước chân hoang đàng , theo những buồn vui từng thân phận.
Ly cà phê cạn. Nắng vẫn đầy ngoài kia. Giọng Khánh Ly buồn rời rã .

Nắng đưa em về miền cao gió bay......

Tiếng buồn của một người xa xứ hay vì mãi đa đoan mà gọi nắng mê điên đến vậy ! Màu trắng của nắng.Trắng của sương buồn. Của Mây. Hay màu của những cơn mưa.Màu của hoa trắng hay màu của mái tóc bạc
bên ly cà phê đen tuyền sóng sánh nhìn ra ngoài kia chỉ thấy nắng chập chùng mênh mông xa lạ !
Hạ Trắng !
Thôi xin ơn đời trong cơn mê này gọi mùa thu tới
Tôi đưa em về chân em bước nhẹ trời buồn gió cao
Đời xin có nhau dài cho mãi sau nắng không gọi sầu
Áo xưa dù nhàu cũng xin bạc đầu gọi mãi tên nhau......

http://img267.imageshack.us/img267/3222/pic1qp2.jpg

Bỗng dưng nhớ giấc mơ hoa trắng của Trịnh .
Về đôi vợ chồng già tội nghiệp !
Gọi nắng cho tóc em cài loài hoa nắng rơi
Nắng đưa em về miền cao gió bay
Áo em bây giờ mờ xa nẻo mây
Gọi tên em mãi suốt cơn mê này.Vẫn còn đây. Ngồi bên đời với chút trà nhạt , điếu thuốc dang dỡ. Nắng vẫn hoài mênh mang vẫn không thôi ...gọi nắng.....




<

 

 hatrang-ats-1.jpg image by anhtuan15705

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét