Thứ Sáu, 10 tháng 8, 2012

Nhưng giờ đây....

Chất độc màu da cam năm xưa đã ăn vào cơ thể Em tôi..!Mẹ ơi !Mẹ ơi !Không thể nào....

Đường phố đã vào hè bạn bè đã vào hè
mà sao em còn trong mê mãi
Đường phố đã vào hè con ve đã kêu hè
mà sao em còn trong đớn đau !

Ôi đứa em tôi đứa em cút côi
từ nay không còn nhìn đâu thấy nữa !
Ôi đứa em tôi đứa em cút côi
từ nay không còn ca hát nữa !

Chúng nó giết em rồi !
chúng giết bằng chất độc mầu da cam !
chúng giết bằng chất độc mầu da cam !
Chất độc mầu da cam năm xưa đã giết chết mẹ tôi
trong một trận càn.

để lại cho tôi đứa em cút côi
tôi nuôi từng giọt đời từng giọt nắng

Giành lại cho em từ bóng đêm
từng giọt hồng cuộc sống
Nhưng giờ đây, dư âm của chiến tranh
là chất độc mầu da cam đã tàn phá em tôi
đã vào cơ thể của em tôi !
Mẹ ơi ! Mẹ ơi ! Không thể nào ! Không thể nào tìm gặp lại em yêu !!!





Người ta tìm ra một chất có thể hủy diệt thiên nhiên và con người


*DIOXIN*



Người ta giết nhau . Đày đọa nhau. Căm thù nhau .
Như những con thú hoang !
Bằng lý lẽ của một con người !!!!

Những người mẹ trẻ. Có một thời họ là người lính !
Và một thời còn lại họ không còn biết hay dám ước mơ về hạnh phúc như một con người !

Những đứa bé con. Chúng nó chưa bao giờ chọn lựa được sinh ra
trên một đất nước chiến tranh hận thù và càng không muốn được sinh ra trong dòng máu vì hận thù và chiến tranh !
Dòng máu cha mẹ đã mang hậu quả của cuộc chiến khốc liệt
hoang tàn, dã man, phi lý !


Các bé thơ ơi ! Các bé đâu biết chiến tranh là gì !
Trên đôi chân nhỏ bé yếu đuối hãy đứng lên. Hãy sống như một con người và hãy lắng nghe những lời ca vinh danh nỗi khốn cùng của bé ! Hãy vui lên vì ít ra người ta cũng còn dành cho em một bài ca….


“Hãy trả lại công bằng cho những người đã quá đau đớn. Xin gửi lời nguyện cho những người không may mang dấu vết chất độc da cam từ cuộc chiến tranh đẫm máu ! “





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét