Thứ Sáu, 2 tháng 11, 2012

Áp thấp














Cơn áp thấp rớt trên thành phố vắng tênh ngày chúa nhật. Ướt sũng !

Trong đời ta đã đi qua bao nhiêu cơn áp thấp !?! Chắc là hơn con số 100 !
Có những cơn bão nhỏ nhen như vết hằn trên vầng trán . Có những cơn bão đi qua bỏ lại tan hoang mệt nhoài đau đớn ! Và sau đó phải làm lại tất cả . Mon men từ những mảnh vụn đã nát tan , đã vỡ thành ký ức ! Góp nhặt chút mong manh đó làm hành trang mà sống, mà yêu thương ...
Tình yêu là cơn bão hóa thân thành định mệnh !
Những cơn bão phủ vây lấy tất cả không chừa một ai. Không đặc quyền cho ai. Tất cả đều ướt sũng...
Ngồi nhớ bâng khuâng về cơn áp thấp tháng tư lâu lắm ! Sắp quên rồi ! Cơn áp thấp quên Ta hay Ta cố quên nó !
Cơn áp thấp kéo dài sau cơn bão 30-4 cho người ta phải viết lại số phận, biên tập lại định mệnh và thay đổi thân phận mình.
Ta  nhớ cũng chính tháng Tư này một cơn áp thấp khác được loan tin vào một buổi sáng chúa nhật như hôm nay khi mà Ta còn ngất ngây sau cơn ngủ vùi . Một cánh mai gầy đã rụng ! Một tình yêu lớn trong đời Ta đã lìa xa ! Cho những bài tình ca cứ mãi âm u , cứ mãi lênh đênh theo ta như lời kinh thiết tha miên mật về một khải huyền cho số phận, cho tình yêu và còn cho những muộn phiền dài !
Cơn áp thấp rồi sẽ tan. Nhưng sao lòng Ta không tan theo những mảnh vụn vỡ đời thường !
Chúa nhật ngồi tự kỷ với những yêu thương vỡ vụn. Những nỗi niềm ướt sủng với Notre Dame de Paris.










Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét