Thứ Sáu, 2 tháng 11, 2012

....niềm tuyệt vọng như những bông hoa....




































(Sưu tầm)

Tiếng nói thầm kín của một người nhiều khi suốt cuộc đời không thể nào bày tỏ. Có khi bày tỏ được thì cũng là những tiếng nói dở dang.

(Sưu tầm)

Và như thế, với cuộc đời, tôi đã ôm một nỗi cuồng si bất tận. Mỗi đêm, tôi nhìn trời đất để học về lòng bao dung. Nhìn đường đi của kiến để biết về sự nhẫn nhục. Sông vẫn chảy đời sông. Suối vẫn trôi đời suối. Ðời người cũng để sống và hãy thả trôi đi những tị hiềm. 

tamtay.vn - photo - Hãy đi đến tận cùng của sự tuyệt vọng để thấy sự tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa...(Sưu tầm)


Có những ngày tuyệt vọng cùng cực, tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau.


tamtay.vn - photo - Hãy đi đến tận cùng của sự tuyệt vọng để thấy sự tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa...
(Sưu tầm)

Tôi không muốn khuyến khích sự khổ hạnh, nhưng mỗi chúng ta hãy thử sống cùng một lúc vừa kẻ chiến thắng vừa kẻ chiến bại.  Nỗi vinh nhục đã mang ta ra khỏi đời sống để đưa đến những đấu trường....

tamtay.vn - photo - Hãy đi đến tận cùng của sự tuyệt vọng để thấy sự tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa...
(Sưu tầm)

Tôi không còn gì để chiêm bái ngoài nỗi tuyệt vọng và lòng bao dung.




Có những ngày tuyệt vọng cùng cực, tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau. Từ buổi con người sống quá rẻ rúng tôi biết rằng vinh quang chỉ là điều dối trá....



Mỗi ngày sống tới, mỗi ngày tôi thấy đời sống nhỏ nhắn thêm. Ðời sống thật sự không tiềm ẩn điều gì mới lạ. Có lẽ vì thế, vì sự quen mặt mỗi lúc mỗi gần gũi, thắm thiết hơn, nên tôi càng thấy yêu mến cuộc đời.  Như đứa con ngoan không tuyệt tình nổi với rẫy sắn nương khoai, nơi có bà mẹ suốt đời mắt không sáng nổi một ngày trẩy hội.





Tôi không bao giờ nhầm lẫn về sự khổ đau và hạnh phúc. Nhưng tôi thường rơi vào cơn hôn mê trước giấc ngủ. Ở biên giới đó tôi hoảng hốt thấy mình lơ lửng giữa sự sống và cái chết. Những giây phút như thế vồ chụp lấy tôi mỗi đêm. Khi quanh tôi, mọi người đã yên ngủ. Và tôi đau đớn nhận ra rằng, có lẽ cuộc đời đã cho ta lắm ngày bất hạnh....




(VK)

Tôi đang bắt đầu những ngày học tập mới.  Tôi là đứa bé. Tôi là người bạn. Ðôi khi tôi là người tình. 



(O Trang)


Tôi đã mỏi dần với lòng tin. Chỉ còn lại niềm tin sau cùng. Tin vào niềm tuyệt vọng. Có nghĩa là tin vào chính mình. Tin vào cuộc đời vốn không thể khác.


(VK)

Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa.




Mỗi đời sống ẩn giấu một định mệnh. Có những định mệnh đời đời là cây kiếm sắc. Một đôi lần trong giấc mơ tôi, bừng lên những ánh thép đó. Nhưng tôi biết rõ rằng tôi chỉ là một loài chim nhỏ hót chơi trên đầu những ngọn lau. Không ai muốn mình là kẻ tuyệt vọng. Nhưng tôi tự nguyện làm tên tuyệt vọng. Bởi nhiều khi sớm mai tôi thức dậy không thấy được hoa quả khai sinh trong trái tim người.



(VK)


Chúng ta đã đấu tranh như một người trẻ tuổi và đã sống mệt mỏi như một kẻ già nua. Tôi đang muốn quên đi những trang triết lý, những luận điệu phỉnh phờ. Ở đó có hai con đường. Một con đường dẫn ta về ca tụng sự vinh quang của đời sống. Con đường còn lại dẫn về sự băng hoại.

(VK)


Tôi lại biết thêm rằng, dù là người chiến thắng hay chiến bại, suốt cuộc đời cũng không thể vui chơi.  Hạnh phúc đã ngủ yên trong những ngăn kéo của quên lãng.




(VK)

Tôi chưa hề quên cái hiệu lệnh muôn đời: "Cái ta đáng ghét". Tuy nhiên trong cuộc sống thường nhật nơi đây, ngoài những ngày hét la to đầy nộ khí, vẫn có những giây phút lui về muốn thở than. Phải chăng thở than cũng là niềm bí ẩn của con người.


(VK)


Và như thế, tôi đang yêu thương cuộc đời bằng nỗi lòng của tên tuyệt vọng.





(VK)


Chúng tôi cùng học vẽ lại chân dung của nhân loạị Vẽ lại con tim khối óc. Trên những trang giấy trắng tinh khôi chúng tôi không bao giờ còn thấy bóng dáng của những đường kiếm mưu đồ, những vết dao khắc nghiệt. Chúng tôi vẽ những đất đai, trên đó đời sống không còn bạo lực.



(VK)



Có người bỏ cuộc đời mà đi như một giấc ngủ quên. Có người bỏ cuộc tình mà đi như người đãng trí. Dù sao cũng đã lãng quên một nơi này để đi về một chốn khác. Phụ đời và phụ người hình như cũng vậy mà thôi. Người ở lại bao giờ cũng nhớ thương một hình bóng mình đã mất. Khó mà quên nhanh, khó mà xóa đi trong lòng một nỗi  ngậm ngùi.. .




Mỗi một con người vì ngại chết mà muốn sống. Mỗi một con người vì sợ mất tình mà giữ mãi một lòng nhớ nhung.



(VK)

Cuối cùng thì lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ lại đời người. Cuối cùng thì tình yêu không giữ được người mình yêu...

Lời tự sự : Trịnh Công Sơn
Hoa lá : Trong vườn khuya





Phú Quang đọc lời tự sự của TCS



tocgiothoibai wrote on Feb 18, '11
Zú đẹp :D
nslekim wrote on Feb 18, '11
Zú xấu! Hehe...
Màu chữ tối quá khó đọc lắm em iu à!
anhmuoi wrote on Feb 18, '11, edited on Feb 18, '11
Hoa của VK làm cho lời tự sự của TCS thêm lắng đọng.
Rất ấn tượng với cách trình bày.
:)
phongvu90210 wrote on Feb 18, '11
anh giuong nhu da bi Trinh hut mat hon ,dng la hoa cung co noi niem va noi niem do mang ten VK ,mot thuong hieu rieng tren Muty,hoa anh chup dep lam tuyet voi do ,it ra cung co cai gi cho doi trong bien kho Tram luan
huynhtran wrote on Feb 18, '11
chi2congdong wrote on Feb 18, '11
Hoa lá trong vườn khuya đẹp và mong manh như một bài thơ tình ...Lời tự sự ray rức qúa !
ngocyen054 wrote on Feb 18, '11
Vâng, mình cũng tin vào cuộc đời vốn không thể khác.


Photobucket
dragonflybl wrote on Feb 18, '11, edited on Feb 20, '11
bài nhạc hay quá anh TL... hình như anh thích nhạc TCS... BL thấy phần đông là anh post nhạc TCS nhiều... BL cũng thích nhạc TCS lắmmmm... và mới post một bài của TCS trong nhà BL... :-)
nguyennilan wrote on Feb 19, '11
Hôm nay bất chợt Nilan ghé thăm Vườn Khuya đọc những lời tự tình của TCS .....lời ông nói như một vị thánh sống đang ở trong lòng chúng ta, Ông hiểu tất cả các ngõ ngách của từng nỗi đau.................
Nilan rất mê nhạc Trịnh và hầu hết những gì mà ông đã để lại cho đời
Những hình ảnh Vườn Khuya chụp và designe rất đẹp.
Nilan về nghen
thuphai wrote on Feb 19, '11
... trên con dốc đìu hiu
của mùa thu đời sống
có lẽ ...
chúng ta chỉ còn có thể
dâng hiến cho nhau
...sự dịu dàng của lòng tuyệt vọng...

(...)
seamiss91 wrote on Feb 19, '11
Đẹp quyến rũ ...Lắng đọng trong nhạc ...
Thinh lặng ...trầm tư ...
nguyenynhi wrote on Feb 20, '11
Những tác phẩm của Trịnh đương nhiên là bất hủ. Nếu như Trịnh-nhạc sĩ trau chuốt hình hài của ca khúc, thì Trịnh- triết gia thổi cái hồn vào từng cấu tứ. Cả hai, với cái đẹp của sự khai sáng, tạo nên chất Trịnh. Chắc sẽ còn lâu lắm mới có một ai đó mang vừa đôi giày của Trịnh Công Sơn.
namphong99 wrote on Feb 21, '11
Đang iu đời vào đây ....hơi buồn !.......ảnh đẹp quá !....cướp về nè ..hẹ hẹ ...
kphuong0903 wrote on Feb 24, '11
Đọc,chiêm ngưỡng để thấm thía...........
Còn than hông?...
nguyennilan wrote on Feb 28, '11
Đừng tuyệt vọng tôi ơi! dừng tuyệt vọng
Giữa trời đêm chim vẫn miệt mài bay
Bao giông tố vây quanh đời nghiệt ngã
Mai nắng về hoa lá ngát hương say.




Tặng Vườn Khuya tác phẩm mới nhất của Nilan đó

hangnga75 wrote on Feb 28, '11, edited on Feb 28, '11
mỗi lần vô entry của anh , em hay bị xúc động , vì rất nhiều thứ anh viết và chia sẻ ...

em thchs giọng hát của Trịnh lắm , hơn cả những ca sĩ hát nhạc Trịnh .

và em thchs tấm pic "xóm' và tấm cô gái xõa tóc với cái chấm đỏ bên má , rất đẹp ...
hothian200627 wrote on Mar 1, '11, edited on Mar 1, '11
cuộc sống thật là mâu thuẫn...Tất cả rồi cũng sẽ về nơi ...cuối trời.
gioheomay wrote on Mar 1, '11
Hay quá ...Luôn cứ muốn chìm xuống ...lửng lơ khi vào nhà VK ... Chị xin một vài cái pic nhé VK . Thanks !
oanhmai wrote on Mar 3, '11
Cảm ơn anh ghé thăm OM
OM đặt những cành hoa nơi này nhé.






Chúc anh luôn bình an
nguyennilan wrote on Mar 4, '11
Vườn Khuya! Nilan muốn hỏi ai ca bản Tôi Ơi Đừng Tuyệt Vọng, sao Nilan tìm trong Nhaccuatui không ai ca giống giọng ca nầy hết.
lanvuive wrote on Mar 24, '11
Lời tự sự của TCS hay là chính là của mỗi chúng ta trong cuộc sống voo thường này.........
Hoa lá cũng là người, gởi vào đó bao nỗi lòng không thể nói lên được......

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét