....từ Vườn khuya bước về......
Năm qua , ngày mòn ! Chút hư hao cũng không đong đầy cơn mê rối bời!
Con chim Yến chợt bay về đậu trên phận đời ta bất chợt . Ừ ! Đậu cành son đi chim ngoan. Ta hoang đàng một kiếp lang thang rong ruỗi ôm ấp những ước mơ vội vàng làm sao mang về chút mùa Xuân xanh biếc cho chim cho ta và cho những cánh hoa bên đời...
Đừng bao giờ
nói một lời có tính cách khẳng định về tình yêu
Mới ngày hôm qua là thế
nhưng hôm nay đã khác rồi.
Tình yêu tưởng vĩnh viễn ra đi mà
không ra đi.
Tình yêu vờ như ở lại
mà không ở lại
Kể lại một chuyện tình
thường khi là kể lại một cái gì
đã mất.
Nhưng cũng không hiếm những trái tim lạc đường bỗng một hôm
lại ngọan mục quay về …
Dòng sông ngăn cách đôi bờ thành phố nhỏ mong manh như sợi khói sợi sương giăng ngang đời cũng không ngăn cánh chim nhỏ bé tìm sang hẹn hò với niềm đau, nỗi xót xa thân phận.
Vườn khuya vẫn rộn ràng tới lui, trò chuyện vậy sao thấp thoáng ngoài kia tiếng cô đơn se sắt thỉnh thoãng chim chíp kêu lạc lõng trên giàn cát đằng ngoằn nghèo cành non đang vươn chồi non cố rướn mình mong che lấp những thanh sắt lạnh lẽo vô tình trơ trẽn rĩ sét hẹn hò mục ruỗng với thời gian.
Dòng sông ngăn cách đôi bờ thành phố nhỏ mong manh như sợi khói sợi sương giăng ngang đời cũng không ngăn cánh chim nhỏ bé tìm sang hẹn hò với niềm đau, nỗi xót xa thân phận.
Vườn khuya vẫn rộn ràng tới lui, trò chuyện vậy sao thấp thoáng ngoài kia tiếng cô đơn se sắt thỉnh thoãng chim chíp kêu lạc lõng trên giàn cát đằng ngoằn nghèo cành non đang vươn chồi non cố rướn mình mong che lấp những thanh sắt lạnh lẽo vô tình trơ trẽn rĩ sét hẹn hò mục ruỗng với thời gian.
…. Có những kẻ thấy được thiên đường
Có những kẻ thấy được địa ngục
Và có không ít những kẻ bị chọc mù đôi mắt khi đi qua tình yêu.
Những giấc mơ hồng, những ác mộng đen
Đôi khi có những chiếc bóng vô hồn ngoan ngoãn tới lui
trong không gian vô hình của những câu thần chú.....
....mười năm chân bước trên đường dài. Gặp nhau không nói không nụ cười.Chút tình dường như hiu hắt bay....Có lần , bàn chân qua phố thấy người. Sóng lao xao bờ tôi.....
Vậy đó !
Đời sống khéo mang về cho ta tin vui và âm nhạc mang tin nhắn nặng trĩu cho đêm giăng ngang vết buồn vương vấn trên chiếc lá khô rơi loạng choạng trong Vườn khuya vắng tênh nỗi niềm.
Sáng mai Vườn khuya cứ lao xao.
Nắng khuya lại lên cho mắt cứ trĩu mi mà vẫn cứ ngát nhìn ráo tạnh như hai cánh hoa sứ đỏ cứ mãi rung rinh không thể nào héo úa hoá kiếp ....
- Chú ơi ! Sao chú cứ hát mãi cái đĩa Vườn Xưa vậy chú ?!
.- ...có một con chim nhõ mang cái đĩa đó bỏ vào vườn của chú vậy mà !
nên chú play cho con chim nhỏ nghe để quay về.....
- Chú có nhiều đĩa nhạc hay nhưng cháu không hiểu...chỉ thấy buồn như...tóc của chú vậy.
- Mà cái tên Vườn khuya nghe lạ quá !
- Ừ ! Nhiều người nói như cháu vậy !
- Chắc chú bán khuya lắm ??!
- Ừ ! Mà không cô bé ! Chẳng qua là vì đời chú khuya khoắt vậy thôi !
- Chú nói ....cháu hổng hiểu.........!!!
Rồi Vườn khuya mãi chập chờn lênh đênh trong tâm hồn của những bạn trẻ giận gia đình đi bụi với những ca từ vô nghĩa giữa cái thành phố đồng bằng có chút khuya , chút vườn có con chim cổ tích mang chiếc đĩa nhạc đánh rơi trên bụi hoa quỳnh chỉ ra hoa một lần và không quay lại uống ly
ca phê đắng chát....không một lần ....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét