Một mình !!
.........................................................
Sớm mai thức giấc
nhìn quanh
một mình
ngoài hiên nắng lóe, đàn chim
giật mình
Biết lời tỏ tình, đã có
người nghe
Nắng xuyên qua lá, hạt sương lìa cành
Đời mong manh quá, kể chi
chuyện mình
Nắng buồn cuộc tình,
bỗng tắt bình minh
Đường xưa quen lối, tình dối
người mang
Tình duyên trăm mối, một kiếp đa đoan
Cố tìm tình chồng chất
ngổn ngang
Còn bao lâu nữa, Khi ta bạc đầu
Tình cờ gặp nhau, ngỡ ngàng nhìn nhau
Để rồi còn gì nữa cho nhau
Sáng trưa khuya tối, nhìn quanh một mình
Đường quen không tới, tìm nhau ngại ngùng
Chỉ vì đời mình, chưa có
bình minh.
Nguyễn Bính đã nhìn thấy nhiều cảnh người đưa tiễn người mà trong đó một hình ảnh cô đơn làm bật ra trong ông những lời thơ thật đẹp và cũng thật khó nguôi:
Có lần tôi thấy một người đi
Chẳng biết về đâu nghĩ ngợi gì
Chân bước hững hờ theo bóng lẻ
Một mình làm cả cuộc phân li.
Người hiện diện trong bài thơ không nói gì cả, nhưng những bước chân hững hờ của đương sự lại đẩy Nguyễn Bính đến ý tưởng của một cuộc phân ly đang xảy ra trong trái tim của chỉ một người, mà người đó rõ ràng đang đau cái đau của kẻ lữ hành không người đưa kẻ đón. Một mình làm cả cuộc phân li là một câu thơ gây ấn tượng cho người đọc, có nhiều người trong hơn nửa thế kỷ qua câu thơ này vẫn cón đậm nét trong lòng.
Một đêm vô chừng như trăm năm đêm vẫn che ngang bạn đã gửi cho tôi một bài hát đã rất lâu không có dịp nghe lại.
Đêm như đêm này đêm này niềm cô quạnh bỗng ùa quanh ngập ngụa đến ngạt thở khi nghe lại bài hát ngày xưa.
Chúng ta vào đời này thật tình cờ như bài hát đến với tôi trong một đêm vắng tênh chỉ có sự tình cờ là xao xác , tiếng hát nhẹ như không sao nghe lòng trĩu nặng !
Cô đơn là một phần của tha nhân. Là niềm kiêu ngạo say sưa với chút lòng buồn đắm đuối tan hoang những hạnh phúc ngọt ngào mãi hẹn hò cho ta chờ đợi trăm năm.
Bài hát Mẹ đã hát bằng đôi môi mặn đắng khi em còn chưa là một thân phận.
Mẹ đã nuôi chúng ta lớn lên không mong rằng bài hát buồn xưa thăm thẵm vẫn còn đâu đó cho chúng ta , cho sự tình cờ , cho chút tàn phai , cho em , cho anh , cho Mẹ và cho tất cả những ai còn trầm mình giữa sông đêm hoang tịch nghe một Bài tình ca không còn hạnh phúc !!
Cãm ơn em ! Cãm ơn em gửi cho anh chút buồn tênh bất chợt.
Cãm ơn cuộc đời cho ta những cơn buồn còn cho thêm chút tình cờ ...
( Entry xưa )
Comments
(6 total) Post a CommentĐường xưa quen lối, tình dối người mang
Tình duyên trăm mối, một kiếp đa đoan
Cố tìm tình chồng chất, ngổn ngang
Còn bao lâu nữa...
Bài hát này hay nhưng đang nghe thì bị cắt ngang roài anh TL!!! Dzui lòng xử lí kỹ thuât lại nha hem. Mua vé coi mà nữa chừng cúp điện roài hu hu... hehe...híhí...
Saturday May 31, 2008 - 01:36pm (PDT)
- Mắt M…
- Offline
Đời chưa que tới, tìm nhau ngại ngùng(!?)
Chỉ vì đời mình, chưa có bình minh
Sunday June 1, 2008 - 01:36pm (ICT)
Dạ thưa hai chị em xử lí roài ạ ! cám ơn vì đã thông báo !heheheh !
Sunday June 1, 2008 - 03:31pm (ICT)
"Một mình làm cả cuộc phân li", nghe chạnh lòng làm sao... Trong gặp gỡ ngờ đâu đã có mầm ly biệt, như là định mệnh rồi phải không?! Và từ đó, cuộc đời bỗng buồn...thật buồn...
Người vẫn cô đơn, vẫn ngân nga những tàn phai đêm tịch... Gói trọn nỗi Tình Cờ hò hẹn mãi Nắng Khuya...
Này anh, có nhớ? ...
Sunday June 1, 2008 - 05:37pm (ICT)
Nghe ray rứt và cô đơn quá anh. Giang cũng thích bài hát này từ lâu !
Sunday June 1, 2008 - 09:25pm (EDT)
- tigon…
- Offline
Một mình làm cả cuộc phân li !
Cảm nhận nổi phân li qua buớc chân hững hờ của kẽ độc hành, tác giả chắc hẳn là đang cô đơn lắm anh Luân nhỉ !?
Monday June 9, 2008 - 03:26pm (ICT)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét